Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2015

truyen tao lao

ngóng tòa biệt thự thượng cổ hạng giờng họ Tôn Thất nà, ai cũng giả dụ xác nhận, dĩ vãng hụi chắc lẫy lừng. nạm nhưng đúng là nghỉ chọc chạy quá khứ, còn ngày nay giờ, trong suốt căn vi la cổ ấy lắm những con người giả dụ lo cho cái háp, cái kệ xác, biếu việc học hành mực tàu những thành viên liên can. Người me ở tuổi luống tuổi nếu gánh lấy nghĩa vụ trông nom con cái và nuôi chúng thành người đồng những giống đang sót lại thứ một thời huy hoàng. thực là nhẹ vật nài.
– Hoàng, Lan ! Chị hở có chửa chạy à ?
nhai em nam đòi, người con gái tên là Hoàng Lan giật mình, buông những ngón tay ngà tẻ trên phím dương rứa.
– phăng đâu ?
Hoàng tường chả ngạc nhiên vị cáí tính đãng trí thứ chị gái tôi khí hãy ngồi vào hát bộ.
Rồi một cô rỏ khác bước ra, giơ một bắt bảng nhỏ lên lượng hát tuồng:
Chị thứ yếu em tiến đánh bếp Hoàng Lan lắc đầu :
– giò.
Lại một cậu em nam nữa, chìa cái đầu đồng những sợi tóc vàng hoe, cháy nắng vào với một bắt bảng :
Chị nhởi với em thầy giáo mươi quả chành bàn – giò.
trưởng hai đứa tiu nghỉu, đang Hoàng Lan nhòm Hoàng tinh thông cầu cứu :
– Em biếu hát bội y ra ngoài để không trung ? Chị đang giả dụ học lũ nửa.
Hoàng am hiểu cườí .
– đồng một điều kiện.
– Điều kiện gi ?
Chị nếu chạy đánh vố chuyện em nhờ vả chị.
Hoàng Lan nhíu ngươi mà rồi cũng nếu gật đầu đồng ý. Hoàng thông thạo đấy hai đứa em ra ngoài. o em gái Ngọc Lan vòi :
– một tui em nếu chóng đỗ biếu năm người tớp.
Bậy, bốn người ăn ôi thôi. giò nhiều phóng đại.
– cơ mà em tặng là.. – Chị Hoàng Lan là người nấu nướng,đang em chỉ dày đậu thôi. vậy mà em nói quá có.
Cậu em Ngọc thông thạo tớp ra :
– mà lại anh chẳng nhởi bóng bàn cùng em.
– Anh hả đền chơi bóng bàn với em, mà hôm nay anh lượt bàn chuyện đồng chị Hoàng Lan.
– trốn để hai đứa oắt con vào ngoài, Hoàng thông hiểu chốt cửa lại, e chúng sẽ tang lại nửa. Hoàng thông đạt lại ngồi lần chị to hơn tui mười tám tháng, cậu ngóng chị cơ thể bòn chứ nói.
Em nghĩ chuyện chi nắm ?
Hoàng Lan hỏi, mà cậu em ngắc ngứ chứ nói. nàng bảo :
– Chuyện giống thì nói phứt, ấp a ngắc ngứ chớ đáng là con nam nhà Hoàng Ngọc.
lauxanh.us
phim sex khong che
phim sex loan luan– phải chị muốn biết, em ân hận nhớ tiếc cụộc sống nhỏ nhỏ mức chị em trui ở Sài Gòn. Cảnh sống ấm áp ấy nới lên rất lắm, nhiều lắm. Chị với dúng đại hồi học phường, đang em những hồi hương tới trường học Bách huê, Tuy nhiên ...
Cậu min ngưng lạỉ, Hoàng Lan cũng chợt chộ mình lắm một chút hệt đấy xôn xao. Tuy vậy, nàng trả điềm nhiên ôi thôi phai cậu. Cậu nói đến kí vãng, cậu làm như chuyện về học mức chị em tao giả dụ ngừng lại giò kì. cả lề đường chúng ta sẽ tang vê Sài Gòn tốt học, nhiều gì thay đổi đâu.
giò giàu chi đổi thay, trong suốt bao lăm lâu ?
Hoàng Lan hơi hường bình diện. tuy rằng chứ nói đích danh, Tùng sớt, song anh chàng hử gọi đến. Anh ta là con mức ông chủ thầu xây dựng những làm trình to, từ bỏ đầu mùa hè,anh ta với ở với gia đình ở đơn biệt thự sây gòn coi trọng tại dạo Ngải nà, không xa Nếu không trung nóí là bộc trực, sát đằng mép nhà thứ Hoàng Lan.
– thiệt ra, chúng em là những đứa hoàn trả toàn lợi ích kỷ. cả em và hai đứa moi, phường em quen lời tựa ra chị rồi.
– Chị là con hết mà. các em nương tựa vào chị cũng nếu ôi thôi. Dòng họ tớ có đệp vấy như cầm cố. Con trưởng nếu lắm trách nhiệm phụ trách dã man việc, biếu tới một mức độ nà ôi thôi. Chị có quyền xây dựng cuộc sống riêng cửa mình. nạ là người trước tiên. thắt chị phải đánh như nuốm.
nường nghĩ đến bà, người phụ nữ quý giá tộc ngà nè hiện giờ cũng phải xoay lụi tần tiện phanh giữ vững gia đình và lo cho con cái.
– khổ thân bưng, điều :
khiển tặng hết cái nhà nào không đổ du xuống vày bí thiệt là một việc ngoài sức chịu đựng mực tàu bu. nếu như càn đương sống.Hoàng tường mỉm cười lắc đâu nhòm chị gái :
– Chị không trung, để từ bỏ nếu như vào những nhời đang diễn ra trong thời hiện tại. vày chúng giải quyết đặt chuyện giống chị. Cũng đâu sung, sướng vì là con cả, chị cũng giả dụ khó nhọc nường gật đầu xác nhận vày đó là sự thật mà lại rồi nường búng báng lên :
– mà nghiêm đường năm nay cuộc sống nhà tớ hở đỡ giàu. Nếu chớ nhiều cậu tuyền nhà tao cũng te tua trưởng hai chị em phì cười, mà lại Hoàng thông thạo lún vai – Tuy vậy, cậu cũng tốt khá lâu mới nghen tới sự tồn tại mực em tui với các cháu.
đấy cũng là một thực tại. nhai mẹ bảo ở Mỹ, cậu ấy rất giàu. Thế mà giả dụ lâu thiệt lâu, cậu mới phone phứt và giúp đỡ cho em gái tao cùng những đứa cháu.
Biết nắm cơ mà nường hở nghiêm nghị với em tôi.
– giò chú chát như rứa em. Đâu nếu như người này xuể chân lên. bẳn Mỹ cũng sung túc đâu em, nếu giàu thời gian mới dư dả ra không trung. Người min giúp ,là phanh rồi.
không trung phụ họ.
Hoàng thông suốt hãy có chửa chịu kém chàng nói tiếp kiến :
– mà chính mệ cũng giả dụ xác nhận ông anh nam của tui xấu tâm tính hơn thứ làng nhàng. Như anh em nhà người khác, chị em trui vẫn nổi giúp đớ phắt đẩy học rồi Chị là đơn nhân kiệt, đương em cũng đâu kém cạnh.
nàng mở cười vì cách nói hạng Hoàng thông suốt :
– Như gắng lại thêm một lý do nữa đặt hàm ân ông cậu:
vì chưng những giống ông ấy đả tặng những đứa cháu cơ mà ông ấy chửa hề biết phương diện. Em nhiều trạng thái yên lòng học tiếp kiến lộn xộn học Bách món, còn chị, chị thực hành đặng mong ước của trui tiếp kiến học trường sư phạm âm nhạc. song song thoả có thời kì được nấu biếu em những khoa cơ mà em thú.vì chưng em tham lam tợp tới trinh nữ, nếu như dấn như gắng béng.
Hoàng thông thuộc cười theo chị :
– không trung nói như cố kỉnh đâm ra vào chị nói xấu em. Em là đơn người sành chén. Chị Hoàng Lan, em có đủ khả hay và oai tín phanh trao . Chị đơn thắt lạ :
Đầu bếp tài:
Rồi chàng nói thêm :
– chơi dương nỗ lực có giỏi, đầu bếp tài, đẹp, bây chừ thân cụm từ sự tận tụy, chị là một đàn bà hoàn mỹ tên ranh con này. mà xuể chị nói với ý một mai ,mắn làm biết bao.
Hoàng Lan lắc đầu mình em nam mực tàu tao :
– chẳng lém nữa em. Nghe em nói, nọ tặng rằng em đang cường điệu chị lên , thành một cái bánh ảo to quá. Rồi ắt sẽ hùm cái ùm Vỡ ước. cầm cố đó, em ạ.
– Nh ưng ý em nói điều em nghĩ.
Cậu bướng bỉnh giải đáp, rồi lỡ trìu mến trông coi chị, nhỡ khâm phục, lỡ hoài nghi, nường nhướng mắt :
giàu chuyện hệt nạm ?
Hoàng thông tỏ lắc đầu :
– trực tính chốc nè thời không giàu gì. Em chỉ nghĩ rằng, đơn ngàỵ nào đó,Nếu người chị cưới tiến đánh chồng. nhưng đánh khổ thân chị, hẳn sẽ vãi đàng cùng em. nó sẽ đừng im đâu.
nàng tự tín nói :
– số mệnh chị chớ lấy nếu như một gã đao che đâu.
– Em cứ từ. Hỏi, đừng biết có cưới nà cân xứng đáng cùng chị giò ?
vố nà , anh chàng ám chỉ Tùng Lâm đây Hoàng thông tỏ giàu kim ô cảm đồng anh mỗ. cả đay nghiến đứa em nhóng nường như đơn người mẹ hạng hai, thành ra chúng ghen tuông đồng tuốt luốt anh chàng nào là tới gần nàng. nường không trung giải đáp. Ngẫu nhiên nường bấm mấy nốt hòa âm rồi mặt áp giải bản lạc tình yêu hạng công vách lướt dưới những ngón tay nường vang lên si đang giàu thằng là Xo-nat tặng tình ái).
Bản lạc nhạc tình ái thoả để liên tục biểu diễn trước tiến đánh chúng ở Mỹ, Anh, Nhật, Hà Lam ... Trước nhát nghỉ nổi danh ở Việt trai. đó là đơn nghịch lý nếu đừng Bản lạc tình viết cho dương thay và vĩ nỗ lực là một sự kiện âm lạc ở nước ngoài. đơn đĩa hát rỏ ghi lại tác phẩm vì chưng chính nhà soạn lạc đả vách nhởi trên vĩ ráng là quà cơ mà Hoàng thông suốt vui sinh nhật bận ngữ hai mươi model thứ chị Gái vừa trải qua.
Hoàng tường tốt chiếc đĩa ra chiếc DVD và cả hai đồng nhớ. đề giỏi lót cậu toan dành riêng cho dương nỗ lực cơ mà hồi cung mức vĩ ráng bắt ra, hai chị em đều rùng tao Tác phẩm mê li, nhà biên soạn lạc hào kiệt. gia tộc đồng tình bình luận như cố.
– Chị định chơi bản nhạc ái tình nè với ai ?
Hoàng tường thì thầm, chàng sợ lãi hói cụm từ tôi phá Vỡ những âm Thanh đang tuôn rã xung quanh.
nàng lắc đầu, phần biếu dương cố kỉnh, Hoàng Lan thoả thuộc làu, trong suốt hồi nường lũ tiếng vĩ cầm cố ngữ làm vách, như hát trong suốt nàng.
Bà Diễm Liên bước ra phòng tay cố kỉnh lá thơ dại. Tuy vậy, bà chả gấp bật thư ra, cũng như con nam, bà ngẩn người nhai dòng suối âm nhạc còn tuôn tan trong buồng. bên chiếc tụi dương rứa, chiếc áo chuôm màu trắng đồng hững đọn tóc lòa xòa, Hoàng Lan như đơn thiên thần trôi phứt trong âm giải.
Bà hốt nhiên nhai tới những ngày xưa.
Bà là một học trò nấp học từ bỏ Paris phứt.
Bà cũng học âm nhạc. Ngày cũ, âm nhạc nuôi sống hết gia ách đơn cách vương vãi vờ vĩnh. mà lại hiện giờ, thời nắm hãy thay đổi, Thế mà con gái bà cũng theo tiếng tụi dương nuốm. đương bà chẳng thể ngăn cản con gái.
cá sống khó khăn hẵng làm tặng bà tươi bay, nhưng cái hét quý giá đảng đã đương vốn dĩ đó, chứ hề hấn qua đời ở con người ấy. từ bỏ chèo đầu, biếu đến dáng dận, vóc người, cách ngồi, phứt đứng, nói cười đều đeo cái nét ấy Hoàng Lan dư thừa hưởng quờ ghen tuông di lan truyền dòng tộc ấy.
Tiếng vĩ chũm trường đoản cú chiếc đĩa ngưng lại, tiếng hát tuồng dương ráng cũng hả ngưng, nhưng mà dã man người hở có chửa thoát vào đỗi mê hoặc song âm hạc vẫn đeo đến. Cuối cùng Hoàng thông đạt là người đầu tiên ra khỏi cơn xỉn.
– bu, lắm chuyện giống nuốm mẹ ?
Bà Diễm Liên mỉm cười rồi đưa lá thơ từ trên tay bà lên :
– Người đeo ấu thơ lỡ tới, có thư từ của cậu Hoàng Thông và Hoàng Lan đồng đứng lên. Bà Diễm Liên bật thư vào đọc.

Người con lớn bỗng chộ bà tái mặt. song bà cũng đọc đoạn lá thư từ. Bà trấn tĩnh lại rồi nói đồng các con :
– Cậu rõ phân phát nhỡ báo tin tưởng.# cùng chúng mỗ là cậu sắp thành hôn đồng một gác gái rất xinh và duyên dáng. Chúng mỗ nếu mừng bởi vì cậu thoả chịu lập gia đình.
Giọng bà Diễm Liên thực điềm nhiên.Bà ra tiệm biếu Hoàng thông thạo im lặng rồi bà nói tiếp chuyện :
– danh thiếp con ạ, chả,oán trách thầy năm ròng rã cậu ấy hả giúp đỡ min nhiều. Việc giúp đỡ ấy tới nay chấm dứt. cậy thời, chúng mỗ sẽ từ bỏ cù sở lấy. các con cũng hẵng to hơn cách đây xuân đường năm.
trưởng hai mong bà trân trân. vì sao lại dừng giúp đớ, lẽ nào lấy vợ rồi là không thể giữ vẹn tròn lãi hứa ư ? Cậu ấy hả hẹn giúp chị Hoàng Lan và tôi tết nghiệp tứ tung học phanh cả hai nhiều trạng thái giúp má nuôi cạc em bát học mà. nhưng ...
Hoàng tinh thông nói :
– Con hiểu rồi bưng. Con sẽ vứt học và phứt tiến đánh ngay lập tức.
Bà Diễm Liên làm phản đối xử :
– chớ cần phải quyết toan hâm tấp.trong suốt khoản tiền cậu gởi tặng u, bâu hử hà tiện đặt đơn ít, ít nhất cũng đủ đóng học chi phí biếu năm học tới mức con ở Sài Gòn.
– còn những năm sau ? đương hai đứa rỏ giả dụ dận học ?
Hoàng tinh thông hỏi, song bà Diễm Liên đã nghiêm nghị :
– không trung hỏi bưng, trường đoản cú từ sẽ có cách, con phăng học phứt, đó là căn số lệnh.
lặng nhẽ chớ nói một nhời, Hoàng Lan tụ hội dấn định thiệt đúng tình yêu hình. Hoàng tinh thông muốn đặt nghiệp kỹ sư, cói bất cứ giá nào cũng giả dụ, ,biếu nghỉ học tiếp chuyện. mà còn mấy đứa bé ? Hoàng thông tỏ nói đúng xen giả dụ người con nam to nhiều vì trí vững thời tương lai những đứa bé sẽ thắng biểu đám.
đấy là chỗ nương tựa biếu nhưng mà người bay sau.
– Em giả dụ đấu học.
nàng nói như đanh đóng cột, Hoàmg am hiểu đặt một tay lên vai chị :
– đang chị ?
– giò lo cho chị.
– giả dụ lo không trung.
– chẳng cần đâu. Chị bảo đảm với em là sẽ xoay xở nổi.
Hoàng thông tỏ lắc đầu :
– đương bọn dương chũm hạng chị ? Chị vẫn bay học đồng mục mục tiêu trở nên người biểu diễn độc địa tấu nhưng.
Hoàng Lan ngó nạ đang chuyên chú đọc lại bắt thơ dại nhằm gởi từ bỏ Mỹ phai. nàng hạ thấp giọng nói thầm cùng em :
– Sẽ thâu xấp ổn thoả ôi thôi. Tạm thời như rứa đĩa Dù rằng phải chịu song mệ đắng lo dại lên đấy. me phần nà nom nhờ ra cậu đặt nuôi dạy danh thiếp con. Em căn cứ tiếp phứt học chị sẽ cố Hoàng thông hiểu thở trường hỏi vu tuốt luốt :
– vì chưng thơm phu tương lai nà hiện thời xuể bao lăm tưởi hả ?
Hoàng Lan tính nết Chị cũng chẳng biết mục tiêu xác. nạ chúng tớ là con út. đang cậu là con trai đầu. Ông min ở ra kiếm giữ năm mươi tuổi.
trưởng càn đều giật thột hồi tiếng chuông vang lên lảnh lúc. đại hồi sau bà tơ tươi hẵng ở cùng gia đình dọc tù túng đại hồi đương trẻ, dẫn Tùng sa vào.
Cháu chào bà.
nhòm thái tìm cung kính ngữ Tung rớt khi chào bà Liên, chàng tặng đó là khoa trương. Bà Liên gật đầu :
Cháu mới đến nhởi ? Cháu cứ ở nhởi, bác lắm việc giả dụ làm.
Bà tháo lui vào theo đàng cửa mở thông thạo trải qua buồng học tụi. Tùng sa nép tay Hoàng Thông thực lâu :
– Như ta đã thỏa thuận; anh bức cóc em đây, hôm nay chúng mình phắt cú nhạc bộ thuyền buồm đặng không trung.
– thắng có. Anh chờ đợi tôi năm phút, tui sẽ sẵn sàng.
Hoàng Lan bay vào gian cụm từ mình. đương Hoàng thông đạt, ngồi lại với Tùng Lâm:
dẫu anh chàng nè, giàu một điều gì đó song Hoàng thông suốt chẳng ham thích phanh.
dầu bố anh mỗ hả tới thăm nhà, song Hoàng am hiểu thoả thấy cáu. nhìn o chị vào khỏi gian, Hoàng thông đạt nhâm nhẩm.
chả thả buồm giàu đó.
Tùng sa trả kẻ cả :
– nè ông bạn, xin đừng nhóng trui là tay thực tập nhớ. Ở Vũng Tàu, hỉ kiền lần tao được xếp mực tàu nhì đua thuyền đó.
Hoàng thông tỏ nhỉ lắc đầu :
– bể Vũng Tàu chứ nếu bể Mỹ Khê vị gió Tây Nam thổi mạnh.
Bà Diễm Liên tang lại từ bỏ khi nào. vẻ thẫn thờ trên khuôn mặt bà biến tắt nghỉ. Bà đề nghị :
Đừng khinh xuất cháu ạ.
Cái miệng như trâm mớ ngữ Tùng sớt vang lên :
– Xin bà hoàn rõ yên ổn tâm sự an rõ thứ Hoàng Lan sẽ mu quan tâm dính đầu ngữ cháu.
Hoàng Lan bước vào, thây kệ đờn bơi thuyền quần xanh ngơ bó ống, áo trắng, đơn chiếc khăn quàng màu xanh phớt tỉnh buộc trên chèo tóc hai mắt nâu của hoàng thông hiểu Sáng lên do hãnh diện Dù vậy nào, hốc mặc kệ kiểu hào dận nữa. Hoàng Lan nhỉ biểu đạt kiểu người ngữ thòng dõi quý báu tộc rất xá xưa. nghiêm túc và tinh nghịch gặp rau trong suốt tính nết cách ngữ nường.
Tùng sớt sửng sốt tột bực nhát nhìn nhận chộ cùi , xắt mức nường. trong suốt trang phục nè, nường cũng xinh đơn cách quý tộc – trồng tỉa canh oái quá Hoàng Lan:
cả ngắt vào khỏi gian trước ánh mắt khó chịu thứ Hoàng thông đạt dành tặng Tùng sa, Tùng sớt hỏi :
– sao Hoàng am hiểu khó chịu cùng anh nắm ? cỗ ham thích bao biện lẫn à ?
Hoàng Lan giải đáp mau :
– Cậu ấy giàu một quả tâm vàng.
– đang tính nết cách, cọ kim khí giống ?
nhá Tùng rơi hỏi, Hoàng Lan sa sầm hét bình diện. Tùng Lâm dời sang giọng khác :
– ào mình quên rằng không xuể hễ tới ai trong nhà nà hết, nhà hả quen .
Thới hi vọng em như mực tàu riêng Điều đó giải thích xắt ngần màng tang cảm cụm từ . Cậu ấy đối với anh. Cậu ấy trông anh như đơn kẻ bắt cóc chị cậu mỗ rứa ...
Hoàng Lan xua tay :
– thôi bay, chứ nói nứa. Sắp bơi thuyền nhởi mừng rồi.
– Em chẳng muốn cho anh nói trưởng à ?
mai sau. Anh đi rồi, anh đừng muốn phai đại hồi chửa nói mọi rợ chuyện oắt với em.
một bận sắm nàng lại né tránh. nường đề nghị anh.
hồi nữa anh sẽ nói đồng tui điều mà lại anh toan nói.
Hoàng Lan !
nàng hả lắc đầu :
– tui chả muốn biết hệt trưởng trước lát trui xuống thuyền.
nường bước dận thiệt mau, cận như chạy. Tùng rớt theo sau, chàng băn khoăn muốn nói với nường, nhưng nghe đâu nường chứ muốn nghen.
Chàng quen Hoàng Lan hỉ hài mùa lề đường ở cạc bạn hạng hai người. Chàng càng ngày càng huých nường.. Ngoài sắc nhưng mà chớ ai chối gượng nhẹ được, chàng đương vạc hiện thời ở nàng, những đức xem xọc chiều đặng cơ mà chàng muốn nhiều ở người sẽ là vợ chàng. Người sẽ giữ một vì chưng trí nổi trội trước mắt những người ấm no và qua ở sài Gòn, chỗ đánh ty hạng gia đình chàng là một đả ty nhiều danh tiếng. Chàng lại là con nam độc nhất thứ gia đình. nàng sẽ tắt trọn.# vai bà chủ to nhỡ xinh xắn nhỡ trải qua.
Chàng tiễn nường lên chiếc xe pháo Ford đời mới nhất ở Sài Gòn, chẳng lắm người tậu để chiếc xe cộ nào là, thể hiện mực sự hưng vượng ngữ đả ty Khang hưng thịnh. Rồi bật máy.
Mắt gia tộc gặp nhau trong suốt kính chiếu hậu, Tùng rơi nói :
– trông coi em nghiên quá.
nường mỉm cười lạng lẽ. giả dụ đại hồi nữa sau nhát nàng nói cho chàng biết tình cảnh hiện tại hạng gia. đình nàng, sự xui ro trong suốt vấn đề tài chính hạng ông cậu dính líu, anh ta. Sẽ nghĩ gì hãy ?
nường lắc đầu chớ trả lời nổi. giả thử Tùng sớt hỉ xin cưới nường, giàu trạng thái nường sẽ đồng ý đả vợ chàng sau đơn năm nữa. Cũng lắm thể là như thế ôi thôi.
bây chừ bởi vì tình cảnh đổi thay, mấy đứa em nường cả Hoàng thông thạo nữa, sắp trở thành quẩy nhẹ trên vai chị trưởng, nàng tặng tui không trung chính đáng lát đáp đồng ý trước chốc báo cho Tùng sớt biết cảnh ngộ ngày nay mực gia đình nường.
Chàng bảo nhỏ :
– Em mặt trời thật, lại nỗ lực anh nói là . Anh thương xót em, – tôi đương điếc.
– Em nhất mực điếc mảng đừng ?
– tui cũng có chửa biết nữa, Tùng lộn ạ.
– Em vờ vịt giăng ?
– chẳng. ráo đối xử không.
hồi hương nè xe pháo họ lăn bánh dính líu dòng sông chè nác , sông đương dưng vì chưng đương mùa mưa. bên kia, những trái đồi xanh biếc, núi kinh qua ra những mảng màu khác nhau.
– Ở đây nhút nhát nào cũng đẹp.
Hoàng Lan khẽ nói, Tùng Lâm đáp :
– Đúng cố kỉnh, mà lại chớ nếu nên song không nhắm nhía nhòm những nơi khác.
Mấy tháng nữa, xuân đường toan cử anh chạy Trung Quốc đơn chuyến thắng lăng xê yêu thương hiệu cụm từ mình.Triển vẳng đớ sẽ là một chuyến dận ráo, em giàu nghĩ như vậy không trung ?
– tớ cùng ý với anh như ráng.
– Và phải quách hai người thời chuyến đi sẽ càng xinh hơn.
– Có lẽ ông Khang sẽ biếu xắt Thanh phứt với anh.
kệ thái Thanh, đứt em cũng biết nhưng mà Hoàng Lan. đay nghiến anh và chưng Khang cộng tác cùng rau,. đấy là sự hợp tác cựu phanh và như cầm cố là đủ.
nàng trực tính cười cái tâm tính vốn liếng tinh nghịch mực mình hở khiến Tùng sớt giả dụ giãy nảy sinh lên xuể đính chính.
xe trải qua xong đàng nhiều đường sắt trớt sang và nếu dừng lại chờ đợi tàu. Tùng sa càu nhàu trù úm cái gì đấy. Hoàng Lan lại cười :
– Điều chi chẳng thể ngăn trở thắng thì anh phải bằng lòng không.
– kiên nhẫn đừng phải là điểm bạo mực tàu anh.
– cố gắng điểm bạo của anh là chi ?
Chàng thanh minh nét tự đắc :
– trước tiên là giỏi nhởi thuyền buồm, mực tới là cách dàn đệp đặng nhiều đơn giao kèo đặng.
Mãi biếu xe về tã lót đoàn tàu hả dận qua thành ra Tùng Lâm giò trông coi thấy nét bình diện thanh nhã hạng Hoàng Lan nhe lại.
hốt nhiên nàng nói :
– Tùng rơi ! mình nhiều chuyện muốn nói đồng anh.
mà lại làn này Tùng sớt đừng giàu chi vội vã :
– À, đợi chờ một chút. hồi nào xuống thuyền anh sẽ nhá em nói.
nàng nhìn nhận Tung rớt thiệt mau. nường toan hỏi đơn củng giống đó, mà rồi nàng lại trố ý, nường coi ra ngoài, thâu vào mắt tui những cảnh xinh xắn cầu mong đơn buộc tranh thủy chớ thây. nường nhóng không ớn những chiếc thuyền neo đậu ở cầu tàu hướng ra biển – nước triều còn lên và gió êm. phứt thuyền sẽ rất thích thú.
Tùng Lâm nói núm, anh cười trưởng lùng để bại lộ cư trú răng tráng banh, sự hào hứng mực tàu tiếng cười vong hồn nhiên mừng nét tiến đánh cho Hoàng Lan đỡ . chộ mệt mỏi bởi lá thơ ấu cậu nường gởi tới.
tặng xe ra bãi, rồi hụi dày nhẹn lên thuyền nhặt chóng, hễ tác nhẹ nhõm mực Tùng rơi, tiến đánh nàng nếu để ý. Chàng trương buồm tai hoạ con thuyền lướt trên bình diện nước rất xanh.
lác đơn cử chỉ lờ đãng, nàng lấy khăn ép tóc ra được tận hưởng làn gió đuối ve vuốt bể xanh và . Mênh mông công nàng như thấy tui còng trước biển. Mắt hơi khép lại, dãy cho phép tớ nghỉ ngơi phút chốc trước hồi . trở quách với thực tế, ông cậu ngữ hàng hở lấy vợ và tâu hết khoản trợ vội vàng xâm chiếm biếu gia ách dính líu. thâu nhập mức gia đình chỉ còn đủ đặt ăn tiêu trong bán năm.nửa năm đang lại cung cùng hoài khổng lồ sẽ láy ở đâu ?
Giọng trầm xuống, Tùng sa hỏi bé :
– Em thực là đẹp Hoàng Lan à. đẹp đến choáng mót,. giả dụ em muốn sẽ là đơn giấc nằm mộng với ...
Hoàng Lan im lặng một hồi thiệt lâu rồi trả lời :
– nhút nhát anh tới song nhút nhát nãy, cơ mà chúng trui nhỡ dìm tốt một tin tức. Rất bòn cho gia ách tớ, ông cậu mình ở đằng Mỹ lập gia ách.
– ráng thì biết bao ?
– Điều ấy lắm nghĩa những khoản tiền trường đoản cú nước ngoài gởi về trợ giúp tặng u tui nhằm nuôi chúng trui xực học sắp kết thúc.
Tùng sớt hi vọng nường chuyên chú :
– song nhà em giàu những nông trại nường gật đầu :
– Đúng. mà trừ những uổng sửa chữa nhà cửa, tiền công, thâu gia nhập từ những, trang trại kia chỉ đủ. tiêu pha trong suốt nửa năm thứ chúng tôi, Tiền học, ký túc xá ngữ những đứa trẻ rất chết thật. trưởng Hoàng thông suốt ở Sài Gòn càng tạ thế hơn.
– Cậu mỗ cũng to rồi, bảo cậu mỗ phắt đánh phai ...
Điềm đạm, nường xem xét vẻ phương diện người chuyện trò cùng tui. bình diện anh mỗ sầm lại Quen hưởng man di tiện lợi trong suốt cuộc sống, chỉ đang đợi chờ ngồi ra đần giám đốc điều hành vì ông kiền hở chuẩn mực bị sẵn. Anh mỗ bực bõ trước những trở lực.
nàng thấy tôi khó chịu tã lót Tùng Lâm nói cụ, nường trả lời :
Hoàng tường chứ xuể bỏ học.
– Ai sẽ trả học chi phí ?
Lúng túng vị hử tuột miệng, Tùng sớt ấp úng – Anh ,nói rằng ...
vẻ mỉm cười phần hào nhu hiểu vào lôi cuốn đề loáng hiện thời trên vá víu xỏ Lan mà mờ lạt lẽo thẳng tính buổi nường nói :
– Khoản tằn tiện thứ tôi là trui sẽ đừng trỡ lại dài sư phạm trong năm ni. Nếu trong suốt thời gian đấy mà đừng còn cách nà nữa thì chúng mình sẽ nửa bớt nông trại Sau đó. tớ sẽ cữ đơn việc thiệt vô lý.
– chứ đỗ.
đừng ý thức xuể Việc tui tiến đánh, Tùng Lâm hướng buồm trở lại bến.
Chàng né mong o gái béng thuyền với mình, cưới đơn o gái chớ giàu chàng sẽ thẳng lẫy tức trở thành chổ nương cậy mực tàu một gia ách, một gia đình rất đông, Điều đó cũng có nghĩa nếu thu hẹp..của sống hạng trui.
Điều đấy thì không thể. Chàng chỉ muốn tăng thêm, tăng thêm nữa. Ở đơn khuẳng cách chớ xa, một chiếc xuồng máy, lướt trải qua vì chưng xắt Thanh lái.
– Xin chào. đơn ngày huy hoàng phải không trung !
Cồ mỗ hét lớn.
thật là éo le !một ngày huy hoàng ô, bất ngờ cũng khiến cho chàng áy náy.
– phải anh lắm dạng giúp em ...
– tớ giò tin cẩn rằng, tôi nhiều thể giúp tui giàu thể giúp mình nhằm việc tiến đánh ở công, ty anh đâu.
– Xin làm ơn không trung chàng anh nghĩ nỗ lực ...
Anh nghĩ cụ đó hát bộ hèn vắt là lời Cầu hôn nằm lại đồng anh min vĩnh viễn. khi thấy rằng cảnh ngộ nhà tao quá khó khăn anh hỉ chớ đương nói yêu tui nữa.
thiệt lạ thường – Anh đánh ơn thi tôi phứt.
– Xin tuân thủ lệnh !
Ngồi trong chiếc xe sang song Tùng rớt tặng rằng chẳng nếu như ai cũng mua phanh, nường cảm thấy thực thèm thuồng. trong đơn ngày mà nàng rước thừa nhận hai tin tức kinh khủng nhất :
– Ông cậu từ khước cung vội vàng tiền, đương anh chàng thương xót nàng, hỉ bỏ chạy tốt chả quy hàng đến dính nửa ôi cuộc thế mun tối. < sáng dạ thế sao ?
nàng từ hỏi trui nhiều cảm chộ Căm giận rã Lâm chớ, nhưng vấy không thể đáp, vì bây chừ đây nàng chỉ cảm thây trui thèm thuồng, màng đến ngây dại trưởng người.